Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

Bửa cơm trưa ở trường TH.Tây Ninh xưa

Năm 1956,tôi thi đậu  lớp đệ thất trường TH.Tây Ninh.
Năm đó tôi đứng thứ 32 (đồng hạng với 1 bạn khác) và nằm trong số 35 hs được học bổng 200d/tháng,lảnh 10 tháng/năm học.Thủ khoa tôi còn nhớ là bạn Phùng văn Hiển
Việc tôi thi vào trường nầy không do có gì 'định hướng " cả vì lúc đó nhà tôi chỉ cách trường TH.Lê văn Trung  khoãng 500 mét và lúc bấy giờ học sinh theo học trường nầy,tất cả các lớp  chỉ đóng học phí tượng trưng là 10 đồng/tháng.Số tiền đó không lớn lắm,một gia đình đông con cũng có thể lo cho nhiều đứa đi học.
Chỉ là một ngày nọ,có dịp đi qua quốc lộ 22 ,trên đường vào chợ cũ TN ,chúng tôi thấy có 1 ngôi trường một trệt 1 lầu,khang trang,nền lót gạch bóng.,với tôi,đó như 1 tòa lâu đài trong truyện cổ tích vì lúc đó từ lớp đồng ấu, các lớp tôi học đều lợp mái tranh vách  và nền bằng đất..
Vào học ở đây , cách nhà hơn 4  km,phải sắm đồng phục : áo dài trắng,quần đen hoặc trắng mang giày hay sandale,guốc gỗ. ..con trai thì áo sơ mi trắng,quần xanh dương đậm và  phải mua và tập đi xe đạp.Cấp chúng tôi có 4 lớp:A,B là Nam,C có 14  nữ và D toàn con gái..
Bọn con gái chúng tôi vừa qua khỏi lớp cao nhất bậc tiểu học (lớp nhất),còn nghịch ngợm theo cách trẻ con, chưa hình thành sự điềm đạm của thiếu nữ .Tới giờ ra chơi,cả bọn vào căn phòng phía  ngoài toilet đá cầu,cột hai  tà áo dài  qua một bên. Buổi chiều,  trống tan trường về,dắt xe đạp ra ngoài là mấy đứa lập tức buộc tà áo dài lại  hoặc  cởi  ra bỏ vào cặp,mặc áo túi bên trong cứ thế đạp xe nhà.Hồi đó chưa có các kiểu áo lót như bây giờ nên mỗi đứa thường mặc bên trong 1 áo ngắn tay phồng,cổ lá sen nên  đi ngoài đường cũng không sao...
 Chúng tôi phải học ngày 2 buổi.,các bạn Gò Dầu,Trảng Bàng ở trọ chung quanh trường.các bạn ở Qui Thiện,Chợ long Hoa,cửa số 7 như tôi phải mang cơm trưa theo
Hồi đó không có "gàu-mên"(gamelle)  để đựng cơm trưa,các bạn thường dùng mo nang cau phơi khô rồi hơ lửa cho dẻo đựng cơm  vói một ít thức ăn như muối tiêu,ớt,khô cá sặt nướng,...dĩ nhiên là ko bao giờ có canh hay  các món có nước...
Buổi trưa ...học sinh xuống 2 căn phòng tầng trệt lấy cơm ra ăn...
Bửa đó tình cờ thầy  giám thị Mai vào thăm.Thầy ghé lại nhìn vào phần cơm của anh T.Có lẻ hơi  tủi thân,xấu hổ (?) vì bửa cơm đạm bạc của mình nên anh T...sụt sịt ..., như dây chuyền... các bạn khác cũng... khóc theo.
Thầy Mai ôn tồn"Thầy chỉ  ghé thăm thôi,ko có gì đâu,các em ăn đi rồi chiều còn học"
 Mấy ngày sau đó Trường ra thông báo cho học sinh nhà xa được ăn cơm trưa miễn phí tại trường.
Buổi trưa sau giờ học, tôi  các bạn sắp hàng đến  một nhà dân cách trường hơn  200 mét ,đi qua 1 trại hòm về phía Mít một  và ăn trưa  ở đây.Bửa cơm gồm cơm canh,món mặn là cá hay thịt kho và còn tráng miệng bằng chuối nũa...
Chúng tôi được ăn cơm trưa đến hết năm học và năm sau  lên đệ luc thì chuyển lại học môt buổi...
Viết lại chuyện nầy,nhớ về  một thời ngày xưa  Thầy, trò ngày đó nhiều người đã ra đi vào thiên cổ nhưng tình  - nghĩa. vẫn còn thấm đẩm trong trí nhớ ..biết bao giờ có lại được

1 nhận xét:

  1. ĐÂY LÀ CỐ GẮNG KO VỤ LỢI CỦA TC VÀ HỘI PHHS XƯA (HT.Bác Ba Thiệt )

    Trả lờiXóa