Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

Chuyện đi học xưa và nay-Bài viết


Mấy ngày nay mưa gió thất thường,cái đầu gối tự nhiên co lại,không thể bước đi được,khám bệnh BS nói là thoái quá khớp,cho uống thuốc thấy cũng đở,khi ngồi được thì xem báo mạng  có 1 chuyện ngắn -tác giã cam đoan đây chuyện có thật 70%.Tựa của câu chuyện nầy là "Phải chết"

Một chị nọ ở quê,nhà nghèo phải đi làm "cửu vạn".Trong khi kéo chiếc xe chở đầy hàng điện tử xuống dốc,chị bị 1 túi hàng rất to buộc không chặt nện vào thắt lưng.,chồng mang vaò bệnh viện 103 để làm phẩu thuật.Bi kịch của chị bắt đầu.
Trước mỗi ca mỗ,gia đình bệnh nhân phải "bồi dưỡng" cho bác sĩ và ê-kíp trực tiếp mỗ.Ông chồng vào giờ chót,sót tiền của nên đã lấy bớt lại nữa số tiền lót tay cho BS.BS mỗ chính nghe đâu là 1 người rất giỏi nhưng ông ta chỉ vào phòng mỗ khoãng 10 phút rồi trở ra giao lai cho 1 bs trẻ mới ra trường,anh nầy không có kinh nghiệm nên đường dao có đôi chút chệch choạc nhỏ.
Kể thế nào cho hết nỗi đau mà chị phải gánh chịu  sau cơn mỗ.Sau đó gia đình biết là anh chồng dại dột đã xén bớt nữa số tiền lo cho BS Cả gia đình phải năn nĩ, van lạy để chị được mỗ lần hai và kỳ nầy người chị chồng đứng ra thay gia đình  giao đủ tiền bồi dưỡng cho BS nhưng sau đó bệnh của chị ấy không khá hơn bao nhiêu vì bị những hệ luy từ ca mỗ trước.Sau 1 thời gian chịu đau đớn,nhà cửa bị cầm cố cho 2 ca mỗ không thành công vì sự vô trách nhiệm của người BS mỗ chính,chị cố gắng tự tử vì chỉ có cái chết mới khỏi làm khổ những người thân.
Những  tình cảnh khốn khổ tương tự như vậy của dân nghèo nông thôn và thành thị hiện nay  nhiều không kể.Đó là vết nhơ của ngành y tế.Còn giáo dục thì sao?...
 Bé L. là con chị giúp việc nhà theo giờ của mình,con bé mặt mũi sáng sủa,ngoan.Con bé không được đi học vì mẹ bỏ quê lên  Saigon  tìm việc làm.Bé rất thích được đi học.
Đầu năm học mới,mẹ cháu đi tới trường Phù Đổng -quận 6 xin cho cháu vào học không được vì nhà trường đòi hộ khẩu hoặc giấy tạm trú mà dân gọi là nhập cư thì làm gì có.
Mình đã chạy lên phường làm giấy bảo lãnh cho cháu,cô phụ trách giáo dục hứa sẽ tìm cách giúp đỡ.... 2 ngày sau cô ấy trả lời là không được vì trường PĐ  chỉ có lớp 1 và 2,bây giờ muốn học phải xin  trung tâm GD thường xuyên hoặc trường Trương Công Định,1 nơi rất xa chỗ cháu ở mà đi về ban đêm thì hết sức khó.
VN đã ký công ước quyền trẻ em sớm nhất (nghe nói đứng thứ 2)nhưng việc  xin học cho 1 đứa nhỏ hết sức khó khăn,bên nầy đá qua ,bên kia đá lại,không có 1 lời giải thích rõ ràng,sao người phụ trách trường PĐ (không có lớp cháu muốn xin vào học  nhưng không chịu nói rõ mà lại biểu làm giấy bảo lãnh rồirốt cuộc cũng không được đi học????
Mọi người hay nói:Trẻ em là tương lai đất nước...Bạn nghĩ gì nếu cái tương lai cụ thể ấy: những đứa trẻ mù chữ càng ngày càng nhiều.....????
                                    

   nên tạo  cho các cháu có môi trường tốt nhất để học hành- hình từ báo Tuổi Trẻ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét