Đầu Xuân
Kỉ Sửu,chị Ngọc Minh và Ngọc Huệ (khóa 3) đến thăm cô giáo Phạm Thị Hòa sau bao
năm xa cách - Cô Hòa ngày trước dạy Anh Văn trường TH NLS TÂY NINH (lúc còn ở
trường Cộng đồng Long Hoa ).Gần 40 năm chúng tôi mới biết thông tin về cô...
VUI XUÂN CÙNG CÔ PHẠM THỊ HÒA
NGỌC HUỆ - K3
Ngày mồng 2 tết xuân Kỷ Sửu
"Hồi đó ... thầy trò tốt
với nhau, học trò nghe lời Thầy Cô giáo, tiền bạc không chen lấn vô tình cảm;
Cô không phân biệt giữa học trò có gia đình giàu hay nghèo, mà gần như em học
sinh nào nghèo được ưu ái chăm chút hơn một chút; không có những món quà vật
chất cao quá mức tình cảm khiến sinh ra biệt nhãn".
Những lời tâm sự chân tình,
diễn tả sâu xa từ tấm lòng của cô. Cô nay đâu còn trẻ nữa chứng bịnh loãng
xương làm cho cô đau nhức, hơn nữa lần té ngã cách đây một năm khiến cho cô đi
đứng khó khăn, cô lấy làm tiếc vì họp mặt gia đình Nông lâm Súc năm nay cô
không về được, cô hy vọng rằng với thời gian tỉnh dưỡng tiếp năm sau cô sẽ đi
dự được.
Quê cô cũng ở Tây Ninh, trước
năm 1975 nhà cô ở cửa số 7 ngoại ô Tòa Thánh. Cô là cô Hòa, cô Phạm Thị Hòa dạy Anh Văn, tôi học cô từ
đệ nhị lục cá nguyệt niên khóa 1967 - 1968, sau khi thầy Trần Văn Tây đi quân
dịch, năm ấy tôi học lớp 6 (k3). Ký ức của tôi vẫn in dấu ấn một người cô dịu
hiền, giọng nói trong trẻo từ tốn, tôi vẫn thích giọng nói ấy cho đến bây giờ,
dù dung mạo cô đã thay đổi theo thời gian, nhưng giọng nói vẫn âm hưởng ngày
nào.
Chúng tôi (chị Ngọc Minh + tôi
+ cô con gái út của tôi) đến thăm cô vào ngày mồng 2 tết, cũng xem như là cuộc
vui xuân hội ngộ vì chị Ngọc Minh sau mấy mươi năm xa cách giờ cô trò gặp nhau
thấy lạ....hoắc, cô gái út tôi thì thuộc thế hệ khác rồi. Đang chuyện trò rôm
rả tôi nhận được cuộc điện thoại từ Blao, vui quá anh Bùi Trung gọi cho tôi như
lời hứa, vì chiều hôm qua (mùng 1) tôi từ Sài Gòn gọi ra Bảo Lộc để chúc tết
Thầy Buì Tho, nhưng không được, gọi cho anh Bùi Trung cũng không được, đến hơn 23g
tôi nhận được điện thoại từ Bảo Lộc của anh Bùi Trung đang vui xuân với gia
đình, vì mãi nghe gọi lô-tô nên không nghe chuông điện thoại reo, nhìn lại thấy
cuộc gọi nhỡ của tôi nên anh gọi lại. Được nói chuyện với Thầy Tho vào đầu xuân
vui lắm, nghe tôi nói tôi đang ở bên cô Hòa thế là thầy Bùi Tho lại muốn nghe
giọng nói ngày nào của Cô. Tôi trao máy để thầy - cô nói chuyện, một cuộc hội
ngộ sau gần bốn mươi năm trên telephone thật cảm động. Tôi thấy cô thật sự chìm
vào ngày xưa, ngày cô còn trẻ, ngày mới ra trường, nhiệm sở cô nhận đầu tiên
trong đời đi dạy học là trường trung học Nông Lâm Súc Tây Ninh.
Cô kể lại, cô học Trường Quốc
Gia Sư Phạm chung với thầy Gòn, thầy Thấu, thầy Đôi. Cả ba thầy và cô ra trường
và dạy khóa đầu tiên niên khóa 1965 - 1966, đồng thời lúc đó là thầy Nguyễn Tấn Tài, thầy Phan Minh Đẩu.
Cô dạy ở trường TH NLS TN từ
năm 1965 - 1970 (?).
Năm 1970 cô về làm giám thị
trường Nữ Trung Học Ngọc Vạn.
Năm 1975 cô dạy môn Nữ Công
trường Cao Đẳng Sư Phạm Tây Ninh (tọa lạc tại trường Đại Học Cao Đài trước
1975).
Năm 1978 cô chuyển về Trường
Cao Đẳng Mẫu Giáo TW 3 (TP HCM) đến năm 2000 cô về hưu, hiện nay ngụ tại địa
chỉ: M 19, cư xá Phú Lâm A, Phường 12, Quận 6. TP HCM. Điện Thoại 0838 756 085.
Cô ghi nhớ cho đến tận bây giờ
khi tôi đề cập đến quán café Tao Ngộ của cô, cô vui vẻ kể lại tấm bảng hiệu đó
là tác phẩm thật đẹp của thầy Phan Minh Đẩu lúc thầy chưa mở tiệm vẽ, cũng nhờ
tấm bảng hiệu đó mà cô "tiếp thị" được nhiều "mối" để cho
thầy Đẩu vẽ !!!. Cô miên man kể lại cho chúng tôi chuyện ngày xưa ... tình thầy
trò nghĩa tình trọn vẹn, chân thật và thánh thiện, cô đang sống lại những ngày
cô làm quán Tao Ngộ nơi mà tao nhân mặc khách đến ngâm thơ, ca nhạc, cô trở về
ngôi trường trung học Nông Lâm Súc, ngày mà trường còn nằm trong khuôn viên của
trường Cộng Đồng Long Hoa.
Trước khi ra về tôi dẫn cô vào
trang nhà gia đình Nông Lâm Súc, nonglamsuc.vnweblogs.com - cô rất vui mừng, cô
hứa sẽ xem kỷ, sẽ viết bài ... tôi thấy cô rạng rở. Mùa xuân 2009 thật có ý
nghĩa đối với cô.
TRIỆU NGỌC HẠ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét